BẦN HÀN TỨC PHỤTác giả: Vọng Giang ẢnhThể loại: Xuyên Không, Điền Văn, Cổ ĐạiTổng số chương: 110 chương00:00:00 - Giới Thiệu Truyện00:01:10 - Chương Truyện Tổng Giám Đốc Yêu Em Đến Vĩnh Cửu. Mời các bạn cùng đọc siêu phẩm 2021 : Tổng Giám Đốc Yêu Em Đến Vĩnh Cửu Tổng Giám Bần Hàn Tức Phụ - Phần 4Tác giả: Vọng Giang ẢnhThể loại: Xuyên Không, Điền Văn, Cổ ĐạiTổng số chương: 110 chương00:00 - Giới Thiệu00:23 - Chương 6712: Phụ tá của Thao là Lê Thanh Hiên sinh 1937, một Đại úy VNCH nằm vùng chuyên cung cấp tin tức và sơ đồ hành quân cho Thao. Hiên vào đảng CS từ 1960 rồi hợp tác với Thao từ 1967. Cô gái Đồ Long - Hồi 01 một trong những 102 chương hồi tác phẩm Cô gái Đồ Long của tác giả truyện kiếm hiệp Kim Dung. Hãy cùng khám phá những tình tiết diễn biến hấp dẫn của truyện Cô gái Đồ Long ở Hồi 01 như thế nào. Chương 6. Tuy lúc này gia vị không có nhiều như ở đời sau nhưng nàng vẫn có thể làm ra một bát canh đậu hủ Ma Bà nguyên sắc nguyên vị. Thịt bò là không thể dùng, hiện tại trâu bò so với người còn đắt hơn, nàng chỉ có thể dùng một chút thịt heo vụn thay cho thịt bò OFfr. La Tố không nghĩ, Từ Oánh trông được nuông chiều như vậy, mà có thể chịu được xóc nảy trên đường. = =Ngược lại tiểu nha hoàn Hồng Hạnh bên cạnh Từ Oánh lại ngất ngây con gà Lục không ưa Hồng Hạnh, cho nên trong tay có thuốc say xe cũng không đưa cho nàng ta dùng, mà chỉ cho lão ma ma hầu hạ Từ Oánh uống một viên, khiến cho bà thoải mái Hạnh há miệng muốn đòi, lại bị Từ Oánh nhìn thoáng qua, cứ thế ngậm miệng Tố biết, làm một người chủ tử, lúc này cần phải thể hiện ra khí chất độ lượng, cần sai Tiểu Lục chủ động đưa một viên cho người ta. Bất quá từ xưa đến nay nàng cũng không phải là người hào phóng nhân. Muốn nàng vì cái gọi là thể diện đi dụ dỗ một tiểu nha hoàn chán ghét nàng, nàng thật tâm không làm được chuyện ủy khuất chính mình như vậy, cho nên coi như không nhìn may Từ Oánh không có nghĩ nhiều, cũng không để ý Hồng Hạnh, tự nhiên bồi La Tố nói chuyện La Tố muốn làm vườn trái cây ở Lâm Gia Câu, mặt mũi tràn đầy hứng thú hỏi " Nếu vườn trái cây này làm thành, sau này có phải cũng như cam quýt hay không, giao cho Tây Nam thương hội vận chuyển tiêu thụ? Ta nghe cha ta nói, hiện giờ Triệu đại nhân đang xây dựng bến cảng, sau này có thể đi đường thủy, nếu thuận buồm xuôi gió, trên đường có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, người ở những nơi xa cũng có thể ăn được trái cây Xuyên Châu tươi ngon."La Tố vừa nghe, liền biết Từ cô nương này không phải là chủ tử chỉ biết hưởng thụ, người ta cũng là người không ngại học hỏi. Nên kiên nhẫn giải thích "Ta cũng đang tính như vậy, chỉ cần đường đi của Tây Nam thông thuận, tiết kiệm thời gian đi đường, trái cây Xuyên Châu có thể bán đi, dân chúng nơi này sẽ không lo không có bạc kiếm. Chỉ cần kinh tế phát triển, sẽ không còn có người đói bụng."Từ Oánh nói "Phu nhân nói kinh tế, là chỉ kinh thương?"La Tố cười ha ha một tiếng "Ý tứ không sai biệt lắm."Từ Oánh bội phục nói "Không thể tưởng tượng được phu nhân không chỉ tinh thông nông nghiệp, ngay cả kinh thương cũng rành rọt như vậy. Ta cứ nghĩ rằng, lấy thân phận địa vị của Triệu đại nhân hiện giờ, phu nhân tất nhiên sẽ không nhìn trúng thương gia chúng ta.""Này có cái gì nhìn trúng hay không nhìn trúng, thương hộ cũng có chỗ tốt của thương hộ, ai có chức nấy mà thôi.""Phu nhân cảm thấy thương hộ cũng quan trọng?"Đôi mắt Từ Oánh lóe sáng nhìn La Tố thấy ánh mắt nàng ta trong suốt, bất giác gật đầu "Ngươi nghĩ xem, nếu Tây Nam không có thương nhân, hàng hóa không thể bán đi, chúng ta có loại nhiều trái cây, cũng chỉ có thể để rữa ở trong đất. Loại hoa mầu, ngoại trừ không đói bụng, cũng không cách nào đạt được cuộc sống tốt hơn. Người nơi khác muốn ăn trái cây Tây Nam, có bạc cũng không mua được."Từ Oánh thấy La Tố nói gần nói xa đều là sùng bái với người buôn bán, trong lòng dâng trào một cỗ tự hào thoải mái, nàng làm nữ nhi thương gia nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên dám ngẩng đầu ưỡn Oánh nói "Hiện giờ không chỉ có thế nhân xem thường thương hộ, mà ngay cả triều đình cũng chướng mắt thương nhân. Những năm này mặc dù triều đình không có văn bản quy định rõ ràng, nhưng phàm là người xuất thân thương hộ, thì không thể tham gia khoa cử, không thể làm quan, cho nên thế nhân đều cảm thấy thương hộ là bị coi thường."La Tố biết quan niệm này không chỉ có ở nơi đây, ngay cả những triều đại trong lịch sử nàng biết đến cũng đều như vậy, ngay cả dân chúng khốn cùng, mặc dù hâm mộ gia đình thương nhân giàu có, nhưng trong lòng lúc nào khinh bỉ thương gia. Một chút thơ từ lại là châm chọc thương nhân lãi nặng lời nhẹ. Coi thương nhân là hạng người hám lợi. Cho nên buôn bán ở cổ đại cũng không phát mà loại chuyện như vậy là do một cái vương triều quyết định, dù nàng biết đó là không tốt, cũng không thể thay đổi được Từ Oánh cảm khái, nàng cười nói "Có lẽ có một ngày, sẽ có người thấy được thương nhân mang đến chỗ tốt cho dân chúng, triều đình cũng sẽ coi trọng thương nhân."Từ Oánh mím môi cười "Nếu thật sự có ngày đó, ta nhất định phải làm một nữ thương nhân."La Tố gật đầu khẳng định "Ừm, biết đâu sẽ là nữ thương nhân nổi tiếng nhất thiên hạ."Hai người tự nhiên không biết, một câu nói đùa lúc này, sau này quả thật có một ngày ứng gia có một thôn trang ở gần Lâm Gia Câu, cách không xa, chỉ là muốn tới tới lui lui, đường núi kia cũng không tiện đi lại. Cho nên Từ Oánh dứt khoát năn nỉ La Tố cho mình lưu lại, cùng ở với nhau, thuận tiện làm Tố ngược lại không sao cả, dù sao trong nhà cũng chỉ có vài nha hoàn bà tử, bình thường ngoại trừ gián điệp Tiểu Lục có thể nói bâng quơ hai câu, thật sự là không có người có thể nói chuyện, liền sảng khoái đáp ứng. Nhưng cũng đánh cái dự phòng "Ta chỗ này điều kiện xác thực không được tốt, bình thường cũng là tùy tiện sống, dù sao ra bên ngoài cũng không nên quá chú ý. Ngươi cứ ở đây trước, nếu cảm thấy không thích hợp, liền trở về thôn trang của ngươi đi."Từ Oánh cười nói "Sau này ta còn muốn làm thương nhân uống phong nuốt cát, sao có thể sợ khổ?"La Tố thấy nàng ta không câu nệ như thế, cũng không khuyên nữa, nàng đi thay bộ quần áo khác, mang mũ rơm đi ra ngoài thị sát một Oánh muốn đi theo, bất quá bây giờ còn chưa phải lúc, cho nên chỉ có thể ở trong phòng thu thập hành Hạnh ghét bỏ nhìn vách tranh phòng đất, thấy trên mặt đất một miếng thảm cũng không có, giường chiếu đều cũ kỹ, lập tức cảm thấy toàn thân nổi cả da gà "Tiểu thư, ngươi thực sự muốn ở lại chỗ này a. Hay là chúng ta đi tới thôn trang đi, nơi này đâu phải là chỗ cho người ở."Từ Oánh đang nghĩ ngợi nên sử dụng cơ hội này thế nào, nghe Hồng Hạnh oán hận, sắc mặt trầm xuống "Ngươi càng ngày càng to gan lớn mật, lời như vậy cũng dám nói. Triệu đại phu nhân có thể ở đây, sao ngươi lại không thể?"Hồng Hạnh sợ hết hồn, ủy khuất nói "Nô tỳ đây cũng là lo lắng cho tiểu thư a."Từ Oánh nhíu mày "Ta có thể ở hay không, là chuyện của ta, cần gì tới phiên ngươi quan tâm. Nếu không phải thấy thường ngày ngươi coi như tận tâm tẫn trách, hôm nay ta nhất định sẽ không giữ ngươi lại. Hồng Hạnh, xem tình cảm những năm này của chúng ta, lời hôm nay ngươi nói, ta sẽ không truy cứu. Sau này nếu tái phạm, thì tự thân đến chỗ quản gia cầm khế ước bán thân xuất phủ đi.""Tiểu thư, ngươi đừng đuổi nô tỳ đi a, nô tỳ không dám nói lung tung nữa." Hồng Hạnh vội vàng quỳ xuống đất cầu ở Từ phủ không lo ăn mặc, so với các cô nương bên ngoài đều sống tốt hơn, đi ra ngoài, thì biết sống thế nào. Nàng cũng không thể cứ đi ra ngoài như Oánh chỉ nhìn Hồng Hạnh một cái, rồi không để ý tới nàng ta nghĩ, nếu lần sau nàng ta còn tái phạm liền để bà vú dạy dỗ nàng ta một địa bàn La Tố sinh sống xảy ra chuyện, La Tố rất nhanh nhận được tin lão mụ tử hầu hạ La Tố ở Lâm Gia Câu đều là mắt thấy sáu đường tai nghe tám hướng. Đầu đuôi câu chuyện của hai chủ tớ nhà kia, bọn họ đều nắm bắt tường tận, nhanh chóng phái người đi tìm La Tố, đem chuyện này nhất nhất bẩm là lần đầu tiên La Tố phát hiện người bên cạnh nàng còn có chức năng này. Cảm giác tựa như cài đặt máy nghe trộm Lục nghe lão mụ tử nói xong, tức giận nói "Phu nhân, chúng ta nên cách xa hai chủ tớ nhà kia một chút đi, vừa nhìn liền biết lai giả bất thiện, nhìn cái nha đầu kia đã biết không có tâm địa tốt gì."La Tố thầm nghĩ, ngươi cũng không có lòng tốt gì. Đúng là chó chê mèo lắm không sao cả khoát tay "Không nghe Từ cô nương nói sao, tái phạm liền đuổi đi. Chuyện khúc mắc giữa chủ tớ nhà người ta, mắc mớ gì đến chúng ta a."Hơn nữa thông qua chuyện này, nàng có cái nhìn khác về Từ Oánh. Người có thể không bị người bên cạnh ảnh hưởng, bảo trì quan điểm của mình như vậy, là một người rất đáng kết như vậy muốn làm bằng hữu với nàng, nàng làm sao có thể từ chối hai ngày Từ Oánh đã có thể thích ứng với cuộc sống nông thôn, mỗi ngày không chỉ cùng La Tố ăn cơm, lúc La Tố ra cửa, còn có thể đi thăm ruộng đồng cùng Tố cũng không che giấu, nàng biết gì, đều góp ý cho Từ đến vườn trái cây, La Tố nói "Không phải ngươi nói muốn làm nữ thương nhân sao, về sau không chừng trái cây sẽ trở thành đặc sản của Xuyên Châu, nếu ngươi muốn làm thương nhân, thì phải hiểu rõ sản lượng, đặc điểm của sản phẩm. Như thế sẽ không bị kẻ dưới lừa gạt. Về sau cùng người khác đàm việc buôn bán, ngươi hiểu biết nhiều, đối phương càng thêm tôn trọng ngươi."Từ Oánh nói "Nhà chúng ta có rất nhiều sản nghiệp, nghe cha ta nói còn có tiêu cục cùng cửa hàng đồ sứ, kể cả cửa hàng bán trang sức cũng có. Những thứ này đều phải hiểu?""Kỳ thật làm nhiều lần là hiểu thôi. Bất quá nếu ngươi dành hết tâm sức tìm hiểu, thì có thể học nhanh hơn một chút."Từ Oánh hiểu rõ gật đầu, ánh mắt nhìn La Tố càng thêm sùng bái. Không hổ là tẩu tử của Triệu đại nhân, từ học thức đến khí chất đều hơn lúc trước nàng nịnh nọt La Tố chỉ vì muốn gần gũi với Triệu Từ, sau một thời gian tiếp xúc, nàng thật sự bội phục nữ nhân này. Nữ nhân này hoàn toàn khác biệt với các nữ nhân nàng từng Oánh cảm giác được sự thần kỳ từ trên người La Tố. Trông thấy nàng, Từ Oánh nhận thấy, nữ nhân không phải chỉ có thể dựa vào nam nhân, nữ nhân cũng có thể làm rất nhiều chuyện."Cá lớn hơn rồi, vẫn còn sống nhăn."Xa xa trong ruộng lúa, một lão hán đang thét to với người bên cạnh. Hắn mới vừa từ trên núi đào đất trở về, đi ngang qua bên này nghe thấy tiếng động, liền đến nhìn xem, không ngờ thấy một con cá choai choai đang quẫy cũng biết, vài ngày trước đó nơi này đều là cá nhỏ. Mấy ngày nay mọi người đều vội vàng lên núi trồng cây ăn quả, không có thời gian ra thăm ruộng lúa. Cứ nghĩ rằng đám cá này không sống được lâu, còn lãng phí lúa mạ. Không ngờ hôm nay thấy được, bọn chúng vẫn sống thật tốt đâu, lập tức kích động thét hán này hét lên, kinh động những người xung quanh, từng người từng người nhòm xuống ruộng lúa, phát hiện có rất nhiều con cá đang bơi qua bơi lại trong nước. Hơn nữa trông lớn hơn trước rõ thiên a, thật đúng là có thể nuôi cá ruộng lúa có thể nuôi cá, chuyện thần kỳ như vậy bọn họ có thể gặp chính Lâm Gia Câu vừa ngậm điếu thước vừa dạo qua một vòng, cả khuôn mặt kích động đỏ tưng bừng, nghiêng ngả chạy đi tìm La Tố. La gia thôn, thôn nổi danh nghèo đói trăm dặm xung quanh. Nhà La Lão Căn ở phía đông thôn càng là nhà nghèo có này trong nhà La Lão Căn tryền đến tiếng khóc rung trời, dẫn một đám hương thân phụ lão hấp tấp chạy tới xem náo nhiệt. Đoàn người biết La Lão Căn là người tính tình táo bạo, nên không ai dám đứng xem trực tiếp. Họ chỉ dám ngồi xổm bên ngoài tường đất ngó vào thấy La Lão Căn cầm cây chổi đuổi đánh khuê nữ La Đại Nha của ông chạy quanh quá kể từ khi La Đại Nha gả vào Triệu gia thôn cách vách, ở Triệu gia dưỡng hảo hảo, xương cốt trở nên cứng rắn hơn, chạy trốn càng thêm linh Lão Căn đánh vài cái đều không chạm tới người nàng, đứng ở một chỗ giận đến run người, nhìn La Đại Nha đang núp sau lưng lão bà mình, quát, “Ngươi trở về ngay cho lão tử, đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ. Lão tử dạy ngươi thế nào, nam nhân của ngươi mới đi không lâu, ngươi đã trở về nhà mẹ đẻ, đây không phải để người khác chê cười nhà chúng ta sao?”La Đại Nha khóc hu hu nói, “Cha, ngươi đừng đem ta đẩy vào trong hố lửa, Triệu gia lão đại kia mặt mũi ta không thấy, người cũng không còn, ta đây chẳng phải trở thành quả phụ sao? Này làm quả phụ cũng coi như xong, nhưng lão Nhị hiện tại bệnh tật, phía trên có một lão nhân, phía dưới còn có hai đứa nhỏ, ta đi trở về biết sống thế nào a?”Nhóm đồng hương bên ngoài nghe điều này thổn thức không mẫu nước mắt giàn sao có thể nghĩ tới chuyện này, lúc trước Triệu gia sống tốt như vậy, chốc lát đã sụp đổ như mẫu thầm nghĩ giữ khuê nữ ở lại nhà, trong nhà mặc dù nghèo, nhưng vẫn đủ lương thực nuôi sống một nha đầu như nàng, qua một thời gian tìm gia đình thích hợp cho khuê nữ tái giá, vậy chuyện gì cũng đều không có. Nếu để khuê nữ trở về Triệu gia, không phải thật sự để nàng nhảy vào hố lửa sao?La mẫu đang định mở miệng cầu tình, đã nghe La Lão Căn hét to, “Lúc trước ngươi liều chết liều sống, bắt lão tử bỏ xuống nét mặt già nua đi cầu thân bây giờ nhìn không được liền đổi ý, đây là cái đạo lý gì. Bộ mặt này của lão tử không phải để cho nha đầu ngươi cấp ném, mau chóng trở về cho lão tử!”La Lão Căn nói xong, giơ cây chổi to đánh nàng”A “La mẫu vội vàng ngăn đón, bị La Lão Căn đẩy ngã ngồi xuống đất. Bà vội vã từ trên mặt đất đứng dậy muốn đi che chở cho khuê nữ, còn không có xoay người, đã nghe sau lưng truyền đến tiếng hét thảm thiết, vừa quay đầu lại, thấy khuê nữ bà từ trên cửa trượt xuống, trên trán máu chảy ồ ạt.”Đại nha “ La mẫu sợ hãi hét to, bà bị hù dọa mất hồn mất người xem náo nhiệt bên ngoài không nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như vậy, một vài hảo phụ nữ có chồng vội chạy vào trong hỗ trợ, các nam nhân thì vội vàng chạy đi tìm lang tiểu viện nông gia lập tức gà bay chó sủa.******Khi La Tố tỉnh lại, trước mắt một mảng đen nhánh, trán đau như bị kim châm khiến đầu óc nàng thanh tỉnh không ít, nàng trợn tròn mắt một lát, đã có thể thích ứng với hoàn cảnh đen như mực xung quanh, thậm chí có thể thấy loáng thoáng cách bài trí trong dù nhìn thấy không rõ lắm, nhưng La Tố khẳng định, nơi này không phải là bệnh bệnh viện hẳn phải có mùi thuốc sát trùng gay mũi, còn ở đây lại truyền đến một cỗ mùi bùn đất hết sức chân nữa cách bài trí trong căn phòng rất đơn giản, một ngăn tủ gỗ cũ, ngoài ra không nhìn thấy thêm đồ đạc nào, chiếc giường nàng đang nằm lên này, cũng không phải là giường trong bệnh viện hay giường ở phòng khám tư nhân, mà là giường gỗ, cứng rắn. Chăn mền thì sơ cứng, bạc màu.”Đây là đâu?”La Tố giãy giụa muốn đứng lên. Thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ mình được người dân trong thôn cứu về? Không giống a, mấy năm này nông thôn đều tiến hành xây dựng nông thôn mới, mọi người đều ở trong đại nhà ngói, có nghèo cũng không nghèo tới mức ngồi dậy, đột nhiên người mềm nhũn, lại ngã xuống, đầu ong lên, có thứ gì đó chui vào đầu một lúc lâu, nàng mới hồi phục tinh này, La Tố phát hiện trong đầu mình nhiều thêm một đoạn ký xác mà nói, đó chính là ký ức của cô gái tên La Đại những ký ức của nguyên chủ, nàng biết nàng đã xuyên đến Đại Chu hoàng triều, nơi nàng đang ở gọi là La gia thôn. Cái thôn này nổi danh nghèo khó, nhà La Đại Nha lại là hộ nghèo có tiếng. Mặc dù rất nghèo, nhưng La gia hai lão chỉ có một nam một nữ nên đối với khuê nữ duy nhất là nàng hết sức thương yêu, dẫn tới La Đại Nha không hiểu chuyện như những hài tử nhà khác, tính tình có chút tùy lần La Đại Nha đi chơi nhìn trúng Triệu Thành cao lớn người Triệu gia thôn, thôn bên cạnh thôn nàng, nàng ta toàn tâm toàn ý muốn gả cho người ta làm tức phụ. Ở Triệu gia thôn nhà Triệu Thành xem như nổi danh. Triệu gia hai lão đều còn khỏe mạnh, làm việc lưu loát, hơn nữa Triệu gia lão đại lớn lên cao tráng khỏe khoắn, lão Nhị là người đọc sách nổi tiếng gần xa. Với người khác, Triệu gia là một gia đình nông dân có thể cùng Triệu gia kết thân, đây cũng không phải chuyện vợ chồng La Lão Căn hai người nghĩ đến. Không may Triệu gia lão cha chợt bị bệnh nặng, người Triệu gia nghĩ xung hỉ thử là bình thường, người nguyện ý kết thân có rất nhiều. Bất quá làm tức phụ xung hỉ vốn dĩ là việc không có thể diện, hơn nữa Triệu gia lão cha vừa đi, trong nhà liền thiếu đi một sức lao động, cho nên những hảo gia đình đều không vui Đại Nha nghe được tin tức này, liền thúc giục người trong nhà đi Triệu gia cầu Lão Căn vốn không muốn cho khuê nữ nhà mình đi làm tức phụ xung hỉ cho Triệu gia nhưng ông bị đại nha đầu quấn quít năn nỉ suốt, không có cách nào, đành phải đồng ý, tìm bà mối trong thôn đến Triệu gia cầu Triệu gia đang sốt ruột tìm người xung hỉ, nghe bà mối khen La Đại Nha hảo, Triệu mẫu tự mình vụng trộm đi nhìn tướng mạo La Đại Nha, thấy nàng mày rậm mắt to, trong lòng thập phần ưng ý, liền đồng ý mối hôn sự vốn là một chuyện vui vẻ, kết quả Triệu Thành trên đường đi bốc thuốc cho cha, nửa đường bị người ta bắt làm tráng đinh một đi không trở lại. Người Triệu gia không còn cách nào, đành để Triệu gia lão Nhị ôm con gà trống lớn bái đường cùng La Đại như nguyện gả vào Triệu gia, La Đại Nha còn chưa kịp vui vẻ, chuyện xấu đã lũ lượt kéo tiên là Triệu lão cha bệnh tình thêm nặng rời khỏi thế, tiếp theo là chuyện Triệu lão đại bị bắt đi tráng đinh truyền đến tin tức hy sinh oanh chết người nhất là, Triệu gia hội đọc sách lão nhị Triệu Từ thế nhưng cũng bệnh ngã xuống giường không dậy trong nhà bà bà, hai cái oa nhi, còn có tiểu thúc nằm trên giường bệnh, La Đại Nha dứt khoát thu dọn đồ đạc trở về nhà mẹ nghĩ cha nàng La Lão Căn là người ngạnh khí, cảm thấy khuê nữ mình làm như vậy là không trượng nghĩa, cứ thế bắt nàng trở về, cho nên ở thời điểm bị lão cha đuổi đánh, La Đại Nha không cẩn thận bị đụng đầu đi đời nhà Tố che mặt, trong lòng thầm nói mệnh La Đại Nha này thật đúng là cùng hoàng liên đồng dạng, một chữ - - khổ!”Đợi chút, vì cái gì ta rõ ràng sự tình của La Đại Nha như thế?”Trong lòng La Tố chấn động, đưa tay sờ lên trán. Quả nhiên sờ thấy một tầng băng còn nhớ chính mình bị rơi xuống sông trước cửa thôn, phía dưới đều là nước, như thế nào cũng không có khả năng ngã vỡ đầu lẽ...La Tố đang ngạc nhiên nghi ngờ, đột nhiên, nghe thấy một tiếng hắt xì, cửa gỗ cũ hỏng bị đẩy ra, nhờ ánh sáng yếu ớt bên ngoài, nàng nhìn thấy một phụ nhân trung nhân đến gần một chút, nàng lập tức nhận ra bà là Lưu Thúy Hoa, nương của La đại thấy Lưu Thúy Hoa bưng chén nóng hổi cháo, vừa nhìn lên giường, thấy nàng mở mắt, trên mặt lập tức nở nụ cười, “Đại nha a, ngươi cuối cùng cũng tỉnh.”Nghe bà nói vậy, La Tố khẳng định suy đoán trong lòng, nàng kích động, liền thấy trước mắt một mảnh đen nhánh ngất quá vận khí La Tố không tốt, mới vừa nhắm mắt lại, đã bị Lưu Thúy Hoa bấm một cái đau đến tỉnh Thúy Hoa thấy nàng mở mắt, vui mừng hờn trách nói, “Biện pháp Ngưu đại phu dạy ta rất có tác dụng, hắn nói hướng hổ khẩu nơi này bấm một cái, có thể giúp ngươi tỉnh lại. Mau mau uống cháo, nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai về Triệu gia đi.”Khí lực Lưu Thúy Hoa rất lớn, bà dùng một cái tay đem La Tố từ trên giường kéo La Tố không nói lời nào, cho rằng nàng còn giận dỗi, lo lắng nàng còn muốn làm ầm ĩ, bà vội vàng khuyên nhủ, “Ngươi cũng đừng trách cha ngươi. Nữ nhân chúng ta đều là cái mệnh này. Ban đầu ta cũng không muốn ngươi trở về, nhưng cha ngươi nói đúng, quả phụ tái giá không có gì xấu nhưng nếu quả phụ thanh danh không tốt, ở đâu còn có người muốn. Ngươi cho dù muốn tái giá, cũng phải trở về cấp công công với nam nhân ngươi giữ đạo hiếu ba năm, rồi muốn làm gì thì làm. Bằng không về sau ngươi khỏi phải nghĩ đến việc lập gia đình.”Lúc này La Tố khóc không ra nước mắt, chỉ có thể máy móc há mồm ăn cháo. Vào miệng mới biết được, này nói là cháo, kỳ thật chính là nước cơm mà thôi, một ngụm canh vào trong miệng, có thể có vài hạt cơm liền coi như không Lưu Thúy Hoa gần ngay trước mắt, mới rồi còn bị Lưu Thúy Hoa nhéo đau, nàng khẳng định, đây không phải là mơ. Nàng thực sự biến thành La Đại tại La Tố rất muốn yên tĩnh một chút, xử lý tốt suy nghĩ trong đầu, đáng tiếc Lưu Thúy Hoa không cho nàng cơ hội này, đút nàng ăn hết một bát cháo, bà ngồi ở mép giường nàng càu nhàu, “Khuê nữ a, ngươi nghe nương nói một câu, nữ nhân chúng ta chính mệnh khổ, ngươi cố chịu đựng qua mấy năm này, về sau chắc chắn sẽ được sống những ngày tốt lành. Đừng nhìn cha ngươi ương ngạnh. Hắn hôm nay làm ngươi bị thương, bây giờ còn đang ở bên ngoài tự mắng chửi mình đâu.”Nghe Lưu Thúy Hoa nói lời này, trong lòng La Tố không khỏi đau biết rõ, đây không phải tâm tình của nàng, mà là ý thức của nguyên chủ còn sót lại trong thân thể. Xem ra La Đại Nha đối với gia đình này, tình cảm còn thật sâu, mặc dù không hiểu chuyện, nhưng tình cảm quấn quýt vẫn tới bản thân xem chừng đã chết đuối ở trong sông, bây giờ còn có thể ăn một chén cháo nóng hổi, đó cũng là do mượn thân thể La Đại dù không biết rõ về sau nàng có thể trở lại thời đại kia hay không, La Đại Nha có thể hay không trở về, nhưng hiện tại nàng chiếm thân thể của người ta, không nên khiến La gia hai lão thương lục lọi trí nhớ của nguyên chủ, cố thích ứng với ngữ điệu nói chuyện của người dân nơi đây, mới mở miệng nói, “Nương, người cùng cha nói một tiếng, con biết rõ sai, ngày mai con sẽ trở về.”Không quan tâm thế nào, La mẫu nói đúng một khi thanh danh La Đại Nha biến xấu, về sau đừng nói là lập gia đình, chính là muốn ở trong thôn sống một cuộc sống bình thường, đều sẽ bị người ta khinh tại con đường thích hợp nhất là về Triệu gia trước, còn chuyện về sau sống qua ngày thế nào, đó là chuyện về Thúy Hoa nghe thấy lời này của nàng, kích động rơi lệ, đem khuê nữ ôm vào trong ngực, “Đại nha của nương, ngươi cuối cùng cũng hiểu chuyện, đại nha số khổ của ta.” Thể loại Xuyên việt thời không áo vải cuộc sống làm ruộng văn, 1vs1Editor Đô đô Sau khi tốt nghiệp đại học, La Tố lên đường trở về quê hương đền đáp ai ngờ lại xuyên qua đến Đại Chu hoàng triều, trở thành tân nương La Đại Nha, nông gia bần mặt với cuộc sống mẹ góa con côi, La Tố cảm thấy áp lực đè lên đôi vai chưa bao giờ lớn đến Văn chương không có cực phẩm, nhẹ nhàng, bình thản, làm giàu phát tài.

bần hàn tức phụ review