Đó là một thảm trạng chung về sự bất trung, phản bội, ngoại tình, ly dị trong đời sống Hôn nhân đang gia tăng nhanh nơi các gia đình, ngay cả trong các gia đình Công giáo. Người ta tìm mọi lý do để biện minh, hay phản đối Giáo hội khắt khe về luật Hôn nhân, và tìm cách
Hứa An Ca càng nghe càng thấy giật mình, anh sợ Vệ Ngấn sẽ vì thù hận mà cuối cùng không có cách nào để quay đầu. "Nếu Tần gia đã cậy quyền cậy thế để ăn hiếp người khác, vậy thì em sẽ làm cho Tần gia mất hết không còn gì." Ánh mắt Vệ Ngấn đầy căm phẫn nhưng cô nói với ngữ khí bình tĩnh tới mức làm người khác hốt hoảng.
Một giây sau anh cố sức đẩy người đàn bà đó xuống, trong mấy giây sau, liền nghe tiếng vật nặng rơi xuống đất từ rất xa. Hạ Vũ Yến hoàn toàn ngơ ngác, sắc mặt tái nhợt đi. Không lâu sau liền nghe phía dưới náo loạn cả lên, tuy cách đó rất xa, vẫn nghe thấy tiếng la hét của con người, những giọng nói khác nhau.
XEM PHIM Chakrit (Ken) - bề ngoài là doanh nhân thành đạt nhưng thực chất Chakrit vẫn luôn mang trong mình mối hận thù kẻ đã hãm hại, khiến bố mình phải vào tù. Để báo thù, Chakrit quyết định đày đọa chính hai người con gái của kẻ thù là Yada (Noon) và em gái cô - Kemmika (Ice Amena).
Trên trang cá nhân, Lệ Quyên đã chia sẻ quan điểm về cuộc sống đầy sâu sắc. Cô viết: "Nếu bạn sống mà mãi ôm khư khư sự ghen hờn thù hận thì hành trang bạn luôn mang theo chỉ là tâm hồn rách nát tả tơi.Bạn như con thú hoang lồng lộn.
Chính mối tình thầm lặng này đã làm nảy sinh sự ghen tuông vô cớ khiến mối quan hệ giữa họ càng thêm căng thẳng. Vào làm việc tại công ty mỹ phẩm Jay sau nhiều nỗ lực, thế nhưng Yun Hwa bỗng dưng bị mang tội làm gián điệp công nghiệp bởi bàn tay sắp đặt của Yu Ra. Đau khổ, tuyệt vọng nhưng Yun Hwa vẫn quyết tâm chứng minh mình trong sạch.
GEhELj. Anh biết nên làm gì mới có thể làm cô bị tổn thương cho nên mỗi lần anh đều khiến cô khóc thành công. Ngày đó cô khóc rất dữ dội, nhưng anh nghe thấy tiếng khóc của cô, nhìn bộ dạng xiêu lòng của cô khiến anh càng bực bội hơn nữa, anh liền lớn tiếng nạt nộ bắt cô cuốn gói khỏi đó. Nhưng không ngờ cô lại ngoan ngoãn cuốn gói đi, nhịn nhục dọn dẹp những mớ hỗn độn trong phòng làm việc, mắt đỏ hoe rời khỏi công ty. Cô vẫn luôn như vậy, dù cho bị anh làm tổn thương nghiêm trọng như thế nào đi nữa, cách nhau không quá mấy ngày cô lại dính vào anh, cứ như con lật đật vậy, anh đã quen với bộ dạng bền bĩ của cô rồi. Nhưng anh đã quên mất, cũng sẽ có một ngày cô biết mệt mỏi, cũng sẽ tuyệt vọng. Nghĩ đến biểu hiện của Hạ Vũ Yến lúc ấy, sau đó lại nhìn về phía Phạm Tiểu Vân hiện giờ, anh có chút mệt mỏi "Vân Vân, nếu em muốn đến đây cãi nhau với anh , thì hãy thứ lỗi cho anh không thể làm theo ý em được.""Nghệ Văn?" Phạm Tiểu Vân có chút không tin được mở to mắt ra "Anh nói gì vậy? Ý anh là em đang gây chuyện một cách vô cớ sao?""Anh đang rất mệt mỏi." Anh nói . Phạm Tiểu Vân nhìn anh, đột ngột cảm thấy bối rối. Tại sao thái độ của anh đối với cô càng ngày càng thờ ơ vậy? Bây giờ ngay đến lời nói của cô, anh cũng không muốn nghe nữa, cũng không muốn chiều theo cô nữa. Chẳng lẽ Hạ Vũ Yến thật sự quan trọng như vậy trong anh ư? Từ sau khi Hạ Vũ Yến chết, anh như người mất hồn vậy, bây giờ ngay đến qua loa cũng không thể hiện với cô nữa sao? Nghệ Văn trước kia không hề như vậy! "Anh có phải chưa quên được Hạ Vũ Yến không?" Cô đột nhiên hỏi. Khi thốt ra ba từ Hạ Vũ Yến này, Lục Nghệ Văn liền ngước đầu nhìn cô trong chốc lát. Phạm Tiểu Vân cười lạnh lùng "Xem ra em nói đúng rồi." Cô cười "Nhưng mà , phải làm sao đây? Cô ta đã chết rồi."Anh nhìn nụ cười trên mặt Phạm Tiểu Vân, chỉ cảm thấy chướng mắt. Nụ cười này không nên xuất hiện trên mặt cô mới đúng. "Anh không quên được cô ta cũng vô dụng, cô ta đã chết rồi." Phạm Tiểu Vân đột nhiên lôi tất cả nói "Anh đã quên mất trước kia cô ta đối xử với em như thế nào sao? Cô ta đã hủy hoại em! Như vậy mà anh còn nhớ đến cô ta sao?"Lục Nghệ Văn thở dài một tiếng, thuận theo lời nói của cô "Ừ, Hạ Vũ Yến đã chết, em có vui không?""Ý của anh là gì?" Phạm Tiểu Vân nhìn anh mà hỏi, dự tính trong tim cô càng ngày càng rõ rệt. "Anh đã biết hết rồi." Lục Nghệ Văn nói "Vân Vân, em thay đổi đến nỗi anh chẳng còn nhận ra em."....Giang Mỹ Linh cầm lấy điện thoại cười một cách vui đi, cứ như vậy thì Lục Nghệ Văn và Phạm Tiểu Vân sẽ sụp đổ hết. Theo lý mà nói, cô vốn đứng về một phía với Phạm Tiểu Vân. Nhưng sau khi giải quyết được Hạ Vũ Yến rồi thì cũng phải giải quyết luôn Phạm Tiểu Vân mới vào mức độ xem trọng của Tiến Hải ca ca với Hạ Vũ Yến. Thì tiến Hải ca ca nhất định không chịu được việc Hạ Vũ Yến bị Phạm Tiểu Vân đối xử như vậy, huống hồ gì Hạ Vũ Yến là do cô và Phạm Tiểu Vân hợp sức giải quyết, cho nên cô ta nhất định phải giải quyết Phạm Tiểu Vân. Chỉ như thế thì kế hoạch của cô ta mới vĩnh viễn không ai biết được, mãi mãi chôn sâu vào bùn đất thối đó điều quan trọng nhất là...Tiến Hải ca ca bị đối đãi như vậy một phần cũng do Phạm Tiểu Vân, do cô ta bảo vệ Tiến Hải ca ca không tốt, nên không thể tha thứ cho cô ta Mỹ Linh nghĩ đến bộ dạng trở mặt của Lục Nghệ Văn và Phạm Tiểu Vân thì trong lòng cảm thấy sung sướng vô nhìn xem, Hạ Vũ Yến và Phạm Tiểu Vân vì một người đàn ông mà biến thành bộ dạng như vậy. Một người chết, một người tàn phế. Có gì tốt đẹp chứ? Giang Mỹ Linh cô mới là người chiến thắng cuối Mỹ Linh nhoẻn miệng cười nham hiểm, ngửa mặt lên uống một ngụm rượu Tiểu Vân chắc bây giờ đã sụp đổ rồi........Hạ Vũ Yến nghĩ dưỡng cũng được rất nhiều ngày rồi. Trong khoảng thời gian này, Lục Nghệ Văn cũng không hề đến thăm cô. Đứa con trong bụng cô cũng rất an Vũ Yến có chút không tin vào mắt mình, làn này Lục Nghệ Văn lại không làm theo cách làm của hắn trước vào tác phong của hắn, hắn sẽ đến đây mỗi ngày để khiêu khích cô, hành hạ thể xác và trái tim cô, sau khi thấy được bộ dạng thấp hèn của cô hắn mới mãn nguyện rời đi. Chứ không phải biệt vô âm tín như vừa nghĩ xong thì Lục Nghệ Văn đẩy cửa đi Vũ Yến "..."Miệng cô xúi quẩy như vậy sao? Tại sao cô vừa nghĩ đến thì hắn lại tới rồi?Lục Nghệ Văn ngước đầu nhìn thấy sắc mặt bối rối của cô, không kiềm chế được cười ra cô cũng biết thể hiện sắc mặt như vậy sao?Hạ Vũ Yến mở miệng "Anh đến làm gì?""Hồi phục cũng kha khá rồi đấy." Lục Nghệ Văn nghiêm mặt lại nhìn ngắm cô."Không liên quan đến anh." Hạ Vũ Yến quay đầu đi không muốn nhìn hắn."Hạ Vũ Yến, cô có hận Phạm Tiểu Vân không?" Lục Nghệ Văn bất chợt Vũ Yến bị câu hỏi của Lục Nghệ Văn làm cho ngu muội trong chốc lát "Anh nói cái gì?"Lục Nghệ Văn lặp lại câu hỏi đó một lần Vũ Yến nhìn hắn hồi lâu, nói "Tôi đã biết rồi.""Cô đã biết gì?" Lục Nghệ Văn nghi ngờ hỏi. Hắn còn chưa tiết lộ cái gì mà. "Lần này là Phạm Tiểu Vân làm đúng không?" Hạ Vũ Yến cười khổ "Tôi biết mà, ngoài cô ấy ra, còn ai có thể câm hận tôi như vây?"Cô cúi đầu cười một cách đau Nghệ Văn nhìn thấy nụ cười đó của cô rất muốn lại ôm cô một cái. Suy nghĩ này mới nảy ra thì hắn lại hận đến nỗi tự cho mình một bạt tay."Dù sao thì mấy người cũng không tin tôi.." Hạ Vũ Yến chợt thốt ra một Nghệ Văn không hiểu."Tôi đã giải thích qua rất nhiều lần rồi." Hạ Vũ Yến nói "Thôi đi, cũng không còn quan trọng nữa, bây giờ không còn ý nghĩa gì nữa rồi."Lục Nghệ Văn nói "Cô muốn giải thích điều gì?"Hạ Vũ Yến nhìn thấy vẻ mắt nghiêm nghị của hắn liền cười tẻ Nghệ Văn nhìn thấy nụ cười này bất chợt thấy lạnh sống không thể đoán được ý nghĩa đằng sau của nụ cười này, chỉ cảm thấy nó không được ổn thoả cho lắm."Không, tôi chỉ muốn hỏi." Hạ Vũ Yến nhìn hắn " Không phải anh nói là sẽ phá bỏ đứa con này của tôi sao?"Lục Nghệ Văn khựng ra cô đang nghĩ điều hiểu tại sao nhìn thấy bộ dạng bất cần của cô, trái tim của hắn lại rất khó khi nghĩ đến cha của đứa bé này là Tống Tiến Hải thì hắn lại càng khó chịu phá mất đứa bé này thì sau này cô ấy cũng không có con được nữa sao? Còn nếu để lại thì đứa bé này khi sinh ra phải làm sao đây?Nó chính là cái sừng to đùng có sinh mệnh cắm trên đầu Nghệ Văn câm phẫn nhìn chằm chằm cái bụng của Vũ Yến co người bảo vệ cái bụng theo bản năng " Anh nhìn gì vậy? Muốn làm gì thì cho tôi câu trả lời dứt khoát đi."Lục Nghệ Văn vẫn đang ngây người ra nhìn vào cái bụng của đã, lúc này là anh đang suy nghĩ cho cô sao?Trong đầu Lục Nghệ Văn lúc này đang rối loạn Vũ Yến nhìn khuôn mặt đau khổ của hắn, thản nhiên nói "Anh không cần làm bộ làm tịch nữa."
Phạm Tiểu Vân giậtmình, quay đầu lại nhìn Lục Nghệ Văn ở đằng sau. Lục Nghệ Văn đi đến trước mặt cô ta, ánh mắt tối sầm lại "Lúc nãy em nói cái gì chết vậy? "Phạm Tiểu Vân thấy hắn nói như vậy, thì thở phào "Anh nghe thấy rồi sao? ""Ai chết rồi?" Anh nhìn chăm chăm vào cô ta hỏi"Không ai cả, em chỉ là..." Cô ta nghẹn ngào nói "Em cảm thấy em trở thành gánh nặng ủa anh quá nhiều, cho nên em muốn... ""Em đang nghĩ bậy bạ gì vậy?" Anh nhíu nhẹ mày, hiển nhiên anh không muốn nghe thấy từ miệng cô nói ra hai từ đó. Tin Hạ Vũ Yến chết đi đã để lại cái gai trong tim anh, càng đau nhói lên mỗi khi hắn nhớ đến. Bây giờ lại nghe Phạm Tiểu Vân nói như vậy, khiến hắn liên tưởng đến Hạ Vũ Yến, trong lòng anh không Tiểu Vân cúi đầu xuống, bộ dạng hối hận, cô ta bình thản trở lại "Vân Vân, sinh mệnh của một người là vô cùng quý giá, anh không hi vọng em tùy tiện chà đạp lên nó, anh hi vọng em có thể sống tốt." Anh xoa đầu cô "Đừng nghĩ nhiều nữa."Phạm Tiểu Vân thấy anh đang đứng gần cô ta, liền ôm chặt lấy anh "Những ngày nay anh cũng không có ở bên em, em rất sợ bị anh ghét bỏ...""Không đâu." Anh không né tránh, vẫn để cô ta ôm "Thôi được rồi." Ang rời khỏi cô ta, xoay người rồi rót một ly nước. Phạm Tiểu Vân thấy hụt hẫng khi anh rời khỏi, liền mím môi...... Tống Tiến Hải và Hạ Vũ Yến đàn ngồi cạnh nhau trong rạp chiếu phim. Màn hình đang phát ra ánh sáng mờ ảo, trong đó đang được phát sóng mới nhất. Nhưng tâm tư của Hạ Vũ Yến không nằm trong bộ phim này. Cô lặng lẽ xoay đầu nhìn, Tống Tiến Hải hơi ngước đầu nhìn lên màn hình điện ảnh, ánh sáng lờ mờ của màn hình đang chiếu vào các góc cạnh trên khuôn mặt của anh, trông càng đẹp hơn. Rõ ràng anh ấy là một người tốt như vậy, khuôn mặt quyến rũ, gia thế tốt, học lực cũng cao, còn không có thói quen nào xấu nữa, anh dịu dàng lễ phép. Đều bởi vì cô, cho nên anh phải rời khỏi gia đình, đi theo cô ra nước khi ở gần cô, anh ấy cứ bị làm tổn thương. Bị đánh, bị ngạt nước còn bị đánh vào chân để lại thương tích suốt đời. Hạ Vũ Yến đau xót trong lòng. Nếu không cô, chắc anh ấy đã là một chàng trai nho nhã, cầm một cuốn sách trên tay, đứng dưới góc cây, gió nhẹ thổi bay góc áo và mái tóc của anh. Một ngày nào đó, anh ấy sẽ gặp được người con gái toàn tâm toàn ý với cô đã phá hoại cuộc sống của anh. Tống Tiến Hải cảm nhận được ánh mắt của cô, liền xoay đầu qua nhìn cô "Sao vậy? Sao em nhìn anh như thế?""Không có gì, em muốn đi vệ sinh một chút." Hạ Vũ Yến cười nói "Anh cứ xem trước đi.""Có cần anh đi chung với em không?" Anh có chút không yên tâm hỏi. "Gì chứ, em đâu có phải là con nít đâu." Cô bất lực nói "Anh xem phim đi."Anh gật đầu nhưng vẫn còn có chút lo lắng về cô. Hạ Vũ Yến đứng dậy, rời khỏi phòng chiếu ngoài đi ngang qua các nhân viên làm việc ở đó, cô nhét một bức thư vào tay họ, nhờ họ đưa cho Tống Tiến Hải sau khi bộ phim kết viên trong rạp có chút ngờ nghệch nhưng vẫn đồng ý đưa giùm cô. Hạ Vũ Yến đi đến cửa, quay đầu lại nhìn về phía Tống Tiến Hải. Anh không còn nhìn cô nữa, nên cô chỉ thấy phía lưng của anh. Cứ như vậy đi Tiến Hải. Hẹn gặp lại, không đúng, phải là không bao giờ gặp lại mới đúng. Chúc anh có một cuộc sống tốt đẹp Vũ Yến một mình không biết đi về đâu trên con đường lớn. Cô đi chậm rãi, đi xong lại dừng, dừng xong rồi lại đi, ngắm nhìn xung quanh thành phố. Đã lâu lắm rồi cô không có đi một mình trên đường như vậy. Lúc đó cô cứ xoay quay Lục Nghệ Văn mỗi ngày, dù cho len lén đi theo hắn cũng là tốt lắm rồi. Sau này bị Lục Nghệ Văn hiểu lầm, thì cô cũng mất đi sự tự do của mình. Sau khi được Tống Tiến Hải cứu thoát và đưa ra nước ngoài, nhưng lại mang thai và sợ Lục Nghệ Văn tìm được đến đây nên chỉ có thể ru rú trong nhà. Bây giờ khó khăn lắm mới có thể ra ngoài một mình, nhưng tại sao lại không có chút thoải mái nào. Hạ Vũ Yến cúi đầu nhìn vào mũi chân của mình, từng bước từng bước đi về phía còn có thể đi đâu đây? Về nước là chuyện không thể nào, có Phạm Tiểu Vân, có quá nhiều quá nhiều người và việc mà cô không muốn đối mặt. Nếu như tiếp tục ở đây thì Tống Tiến Hải sẽ tìm thấy cô. Cô không thể tiếp tục quấy rối cuộc sống của anh nữa. Hạ Vũ Yến vừa đi vừa suy nghĩ, bỗng chốc đi đến một nơi hẻo lánh. Những nơi yên tĩnh sẽ càng dễ dàng khiến cô suy nghĩ về con đường phía trước và những việc làm trong tương lai một cách tốt hơn. Cô vẫn tiếp tục đi về phía trước. Đi đến một lúc, đột nhiên thấy nhói ở đằng sau cổ, còn chưa kịp phản ứng thì cô đã ngất đi. Đằng sau hắn còn có một số người đàn ông ăn mặc như hắn, nhìn thấy hắn quay đầu lại họ liền tránh ra nhường đường đi, có một người phụ nữ đi ra. Người phụ nữ này không ai khác chính là Giang Mỹ Linh. Cô ta nhìn Hạ Vũ Yến đang nằm dưới đất, cười lạnh lùng ra lệnh "Đưa cô ta đi." Hạ Vũ Yến ơi là Hạ Vũ Yến, rất nhanh tôi sẽ cho cô biết hậu quả khi tranh giành người tôi yêu là như thế nào?
Ba mẹ cô đi phía sau, rất đau lòng cho con gái mình, mang cái bụng bầu đi dự lễ cưới của người mình yêu, còn gì đau khổ hơn?Ông tiến lên phía trước, đỡ lấy cánh tay của Du Bán Hạ, sợ cô gục Bán Hạ nhìn sang, mỉm cười, nụ cười chua chát không tả nhìn lên phía trước, cô bất ngờ đứng lại, không tin vào mắt Tiến Hải cầm trên tay một đoá hoa hồng đỏ, mặc bộ lễ phục màu xám, tóc được chải chuốt rất gọn gàng và đẹp mắt, như một chàng hoàng tử vậy. Bước đi của anh đã vững vàng, anh mỉm cười bước từng bước về phía Du Bán người Du Bán Hạ cứ trơ mắt ra nhìn Tống Tiến Hải đang đi về phía mình, trên môi anh nở một nụ cười rất ngọt Bán Hạ vô thức nhìn ra phía sau mình, rồi nhìn xung quanh, nhưng ngoài gia đình cô ra, chỉ có khách mời đã ngồi đầy đủ cả 2 bên, không có cô gái nào mặc lễ phục cô dâu Tiến Hải biết được cô suy nghĩ gì. Anh lại bật cười, nụ cười đẹp hơn. Anh lên tiếng gọi "Du Bán Hạ."Du Bán Hạ xoay người lại nhìn anh, Tống Tiến Hải chợt quỳ một chân xuống trước mặt cô, bộ dang đang cầu Bán Hạ bị bất ngờ trước hành động của Tống Tiến gì đây?Tống Tiến Hải ngước nhìn cô, ánh mắt âu yếm, dịu dàng "Du Bán Hạ, em có đồng ý gả cho anh không?"Du Bán Hạ đưa hai tay che lấy miệng mình, cô dâu chính là chợt nghĩ đến nhiều chuyện, lúc cô cảm thấy có người theo dõi cô, đến lúc người của Tống Tiến Hải đến đón, còn nói gia đình cô không thể vắng mặt, chiếc đầm cô đang mặc lúc này cô mới nhận ra nó là chiếc áo Bán Hạ vẫn đứng đó, nước mắt cô lại rơi xuống, cô không thể tưởng tượng được cảnh này, có mơ cũng không dám mơ Bán Hạ ngậm ngùi, khẽ gật Tiến Hải lúc này mới đứng lên, trao bó hoa cho cô, hướng ba mẹ cô gật đầu, sau đó nắm tay cô bước lên lễ mẹ của Du Bán Hạ vẫn chưa ý thức được gì, họ vẫn còn ngơ gì xảy ra vậy? Ai có thể nói cho họ biết không? Họ gả con gái rồi sao?Ba mẹ của Tống Tiến Hải đứng lên đi về phía họ, mời họ đi đến chỗ ngồi của mới hoàn hồn lại, đi đến ngồi xuống bên cạnh ba mẹ của Tống Tiến như Du Bán Hạ, chuyện quá bất ngờ với họ, như một giấc mơ lễ gần kết thúc, Tống Tiến Hải cúi người đặt nụ hôn lên môi của Du Bán Hạ, nụ hôn của anh ấm áp mà dịu dàng, Du Bán Hạ cảm thấy thật sự hạnh phúc, cô không dám tin là sự thật, càng sợ đây chỉ là một giấc Nghệ Văn ngồi phía dưới, âm thầm nắm lấy tay của Hạ Vũ Yến, Hạ Vũ Yến nhìn sang, thấy Lục Nghệ Văn nhìn cô mỉm cười, cô cũng cười với tiệc kết thúc, khách mời đã về Nghệ Văn bế con trai lên, đi đến đôi vợ chồng của Tống Tiến Nghệ Văn đưa tay ra, nói "Chúc mừng cậu."Tống Tiến Hải cũng bắt tay với Lục Nghệ Văn "Cám ơn anh."Hạ Vũ Yến đưa cho Tống Tiến Hải một hộp quà, chúc mừng Tiến Hải nhận lấy "Cám ơn em , Vũ Yến."Chị ấy là Vũ Yến, chả trách Tống Tiến Hải si tình như Bán Hạ nhìn con trai của Lục Nghệ Văn và Hạ Vũ Yến, bàn tay lại vô thức đặt lên bụng Tiến Hải nhìn Du Bán Hạ, khẽ mỉm tối đến, Tống Tiến Hải đưa Du Bán Hạ về phòng tân hôn, còn ba mẹ của cô thì Tống Tiến Hải đã sắp xếp họ vào một khách sạn sang cửa phòng mở ra, Du Bán Hạ lại ngơ ngác nhìn căn phòng, rất đẹp, rất rộng và thoải mái, Tống Tiến Hải nắm tay cô bước vào trong, để cô ngồi lên giường, anh cúi đầu xuống hôn lên trán Du Bán Hạ, rồi nhẹ giọng nói "Hôm nay em mệt rồi, nghỉ ngơi sớm đi."Du Bán Hạ nhìn anh, gật đầu, Tống Tiến Hải lại đi ra Bán Hạ nhìn xung quanh căn phòng, toàn bộ căn phòng được trang trí bằng hoa cánh hoa hồng đỏ tươi rải lên ga giường màu hồng nhạt, ở giữa được xếp thành hình trái tim, phía đầu giường còn có chữ "LOVE".Cô mỉm cười, niềm hạnh phúc không thể tả, vậy mà trước đó cô lại trách nhầm Tống Tiến giờ cô mới hiểu giác bị ai đó theo dõi, tin tức Tống Tiến Hải âm thầm chuẩn bị lễ đường, Tống Tiến Hải sai người đến đón gia đình cô, còn chuẩn bị quần áo cho ba mẹ cô, chiếc váy cưới lại rất thích hợp với phòng một lần nữa mở ra, Du Bán Hạ xoay người lại, thấy trên tay Tống Tiến Hải có một ly sữa tươi."Em ngồi xuống đây đi." Anh kéo tay Du Bán Hạ ngồi xuống ly sữa xuống bàn, Tống Tiến Hải đưa tay vén tóc Du Bán Hạ "Mấy hôn nay ngồi trên thuyền em có mệt không?"Anh đang quan tâm Bán Hạ khẽ lắc đầu, mỉm Tiến Hải cũng cười, nụ cười rất dịu dàng "Em không thể ngồi được máy bay, nên anh đành để em đi bằng thuyền, nếu không em đến sớm hơn rồi.""Tiến Hải." Du Bán Hạ chăm chú nhìn anh "Em hỏi anh một chuyện được không?""Được." Tống Tiến Hải nói "Em hỏi đi."Du Bán Hạ mím môi, hỏi bằng giọng rất nhỏ, ngại ngùng "Anh... anh có yêu em không?"Tống Tiến Hải chỉ nhìn cô, khoé môi anh hơi cong lên, anh cầm lấy ly sữa đưa cô "Được rồi, em uống đi, đi tắm cho khoẻ rồi ngủ sớm, nghe lời anh."Du Bán Hạ cúi đầu xuống, cầm lấy ly sữa, chỉ gật đầu với ra anh có yêu cô không?Du Bán Hạ nằm trên giường, rất thoải mái, dần dần cô chìm vào giấc ngủ, không biết Tống Tiến Hải đang ngồi bên cạnh cô, anh cứ nhìn cô, anh nằm xuống ôm cô vào lòng, hôn trên trán cô một lần nữa, khẽ nói "Ngủ ngon."
Thắm Lê Ngôn Tình, Đang ra Tác giả Thể loại Trạng thái Bạn đang xem Hôn nhân trong thù hận Chương mới cập nhật Chương 56 - Góp ý. Chương 55 - Kết thúc chung. Chương 54 - Chương 11 Chương 53 - Chương 10 Chương 52 - Chương 9 Chương 51 - Chương 8 Chương 50 - Chương 7 Chương 1 - Sinh mạng của 2 đứa bé. Chương 2 - Lại sảy thai. Chương 3 - Đánh gãy chân Chương 4 - Cầu xin anh tha cho anh ấy. Chương 5 - Đi cầu xin cô ấy. Chương 6 - Nợ máu trả máu. Chương 7 - Đứa trẻ thứ 3. Chương 8 - Đứa trẻ chết. Chương 9 - Giấy ly hôn. Chương 10 - Gặp lại Tống Tiến Hải. Chương 11 - Em sẽ đi với anh. Chương 12 - Hạ Vũ Yến nhảy xuống biển. Chương 13 - Tôi sẽ nghe lời anh. Chương 14 - Cô đê tiện. Chương 15 - Muốn cô hiến tăng trái tim. Chương 16 - Hạ Vũ Yến đã chết rồi. Chương 17 - Không tìm được cô ấy. Chương 18 - Anh sẽ không bao giờ bỏ em. Chương 19 - Tiếp tục sống tốt. Chương 20 - Hãy rời xa anh ấy. Chương 21 - Chúng ta đi xem phim. Chương 22 - Hẹn gặp lại, Tống Tiến Hải. Chương 23 - Vật sở hữu. Chương 24 - Cô sẽ chết thêm lần nữa. Chương 25 - Giao cô ấy cho tôi. Xem thêm Tìm Hiểu Về Tết Hạ Nguyên Là Gì ? Tìm Hiểu Ý Nghĩa Của Tết Hạ Nguyên Chương 26 - Đứa con hoang. Chương 27 - Chết trong tay anh, anh mới vui? Chương 28 - Không quan trọng lắm. Chương 29 - Ai cũng thay đổi. Chương 30 - Cô còn muốn giải thích điều gì? Chương 31 - Trở mặt. Chương 32 - Sự thật thì luôn đau thương. Chương 33 - Mùi vị của sự hiểu lầm. Chương 34 - Anh đang âm mưu việc gì? Chương 35 - Anh không hối hận. Chương 36 - Tống Tiến Hải trở về. Chương 37 - Anh quyết định theo đuổi em. Chương 38 - Tống Tiến Hải bị bắt cóc. Chương 39 - Thứ quan trọng là Tống Tiến Hải. Chương 40 - Em đến để cứu anh. Chương 41 - Lục Nghệ Văn đã đến Chương 42 - Anh sẽ bảo vệ em đến phút cuối cùng. Chương 43 - Kết. Cả đời này không xa nhau nữa. Chương 44 - Phần 2_Chương 1 Chương 45 - Chương 2 Chương 46 - Chương 3 Chương 47 - Chương 4 Chương 48 - Chương 5 Chương 49 - Chương 6 Chương 50 - Chương 7 Giới thiệu truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận - Tác giả Thắm Lê Truyện được đăng trên Truyện 88. Nghiêm cấm sao chép đăng lại Ai kết hôn cũng đều muốn mình có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng đôi khi lại có những cuộc Hôn Nhân Trong Thù Hận. Thù hận làm cho con người ta luôn sống trong trạng thái khổ đau và oán giận muốn tìm cách để trả thù. Chỉ vì hiểu lầm mà cô bị người mình yêu hành hạ suốt một năm. mất đi ba đứa con chưa kịp chào đời. Liệu cô có hóa giải thù hận để cô và chồng có một cuộc sống bình an và thanh thản?Trích đoạn truyện"Lại mang thai sao?"Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên con này chắc sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ. Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá....Cô sẽ bảo vệ bằng cách nào? Mời tiếp tục đọc truyện ngôn tình mới của tác giả Thắm Lê. Xem thêm Hòa Thượng Tịnh Không Niệm Phật Nhanh, Hòa Thượng Tịnh Không Niệm Phật Chậm Làm Tất Cả Cũng Chỉ Vì Yêu Anh
Phản ứng của cô khi xem đống tài liệu này y hệt như của Lục Nghệ Văn lúc đầu Tiểu Vân cũng đã bị đả kích cực ác mộng mấy năm trước lại không phải do Hạ Tiểu Yến làm ư?Người mà cô luôn căm hận tận xương tủy bao lâu nay, đột nhiên lại có một ngày thông báo cho cô là cô đã nhầm lẫn rồi sao?Cảm xúc của Phạm Tiểu Vân rất phức biết nên khóc hay cười đây?Thì ra người mà luôn muốn hãm hại cô lại không phải Hạ Vũ Yến, mà là Giang Mỹ ra Giang Mỹ Linh đã ôm ấp âm mưu hãm hại cô từ lâu lắm Tiểu Vân cười to tiếng một mỉa liền muốn gọi điện thoại cho Lục Nghệ Văn ngay trong vô thức, nhưng ngón tay cô vừa sau khi ấn xong số điện thoại liền nhanh chóng tắt điện thoại được, không thể gọi cho Lục Nghệ Văn đã!Phạm Tiểu Vân đột ngột nhớ ra chuyện gì lẽ... Hạ Vũ Yến còn chưa chết ư?Ngón tay của Phạm Tiểu Vân lướt trên trang Lục Nghệ Văn biết được chân tướng của sự việc, thì chắc chắn hắn sẽ mang cô đi gặp Hạ Vũ cho sự thật là như vậy, nhưng cô cũng tuyệt đối không thể làm vậy với cô mà nói, sự tồn tài của Hạ Vũ Yến khiến người khác phải chán ghét như vậy, không thể tuỳ tiện bỏ qua cho cô ta Tiểu Vân đặt tài liệu về chỗ cũ. Cô hít thở sâu nhiều lần, mới có thể quyết tâm cầm điện thoại lên người mà cô gọi, không ai khác, đó chính là Giang Mỹ Mỹ Linh nhanh chóng nghe điện thoại, giọng nói vừa kích động vừa vui mừng "Tiến Hải ca ca!?""Là tôi, Phạm Tiểu Vân." Phạm Tiểu Vân nhẹ nhàng nói."Cô gọi đến để làm gì?" Giọng nói của Giang Mỹ Linh đột ngột thay đổi sắt bén lại."Tôi muốn hợp tác với cô." Phạm Tiểu Vân nói "Cô đừng lo, chuyện của hai chúng ta sau này sẽ tính."Hợp tác ư?Đây là trò đùa mới mẻ gì nữa đây?Cô ta và Phạm Tiểu Vân đã trở mặt triệt để rồi, bây giờ lại nói cô là muốn hợp tác với cô ư?Giữa hai người họ có gì hay để hợp tác chứ?Giang Mỹ Linh cười khì nói "Phạm Tiểu Vân, cô lại đang mưu tính chuyện gì nữa?""Tôi nghi ngờ Hạ Vũ Yến còn chưa chết." Phạm Tiểu Vân cũng không muốn nói nhiều với cô ta, đi thẳng vào vấn đề "Còn việc mà trước kia cô từng nói, tôi cũng đã biết được rồi, nhưng bây giờ tôi không hứng thú gì với cô, cho nên so với cô, Hạ Vũ Yến mới là sự tồn tại đáng lo hơn."Cái gì?Hạ Vũ Yến còn chưa chết ư?"Sao cô lại biết được?" Giang Mỹ Linh nói "Lúc trước do cô chính miệng nói cô ta đã chết rồi mà.""Tôi không hề gạt cô, tỷ lệ sống sót của Hạ Vũ Yến chắc chắn phải đạt đến 90%." Phạm Tiểu Vân nói "Cô cũng phải nhận định biết rõ thứ tự trước sau có được không? Bây giờ điều quan trọng nhất là giải quyết Hạ Vũ Yến mới phải.""Nhưng tôi không thể tin được là cô ta không chết." Giang Mỹ Linh nói "Sao cô ta có thể không chết được? Rõ ràng còn có lần sau đó.""Nếu tìm người thay thế, thì điều đó hoàn toàn có khả năng đấy." Giang Mỹ Linh nói "Rất có khả năng có người giúp cô ta chạy trốn rồi, và tin tức Hạ Vũ Yến chết là giả."Giang Mỹ Linh nhíu mày lại."Có muốn hợp tác hay không thì cô cũng cho tôi câu trả lời dứt khoát đi." Phạm Tiểu Vân thờ ơ nói "Tôi đã buông xuôi thù hận rồi, cô còn lo sợ gì nữa?" Giang Mỹ Linh cắn chặt môi, do dự một hồi lâu mới đồng ý "Được."Gác máy xong, Phạm Tiểu Vân nhìn vào đống tài liệu đó, trong lòng trống trải vô cuối cùng rồi, lần này nhất đinh phải tận mắt nhìn thấy Hạ Vũ Yến chết thì cô ta mới yên tâm lỗi cô, Hạ Vũ cô không phải hung thủ của sự việc năm đó, nhưng cô lại là hung thủ cướp mất Lục Nghệ ta đã mất hết tất cả Vũ Yến ngay đến hạnh phúc còn lại trong nửa cuộc đời sau này của cô ta cũng không thể phá hủy được......"Hôm nay em cảm thấy có đỡ hơn không? Đứa bé có đạp phá em không?" Lục Nghệ Văn mang theo giỏ trái cây đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Hạ Vũ Yến đang nằm trên giường xem tivi, ánh hắn liền dịu hẳn lên."Tốt." Hạ Vũ Yến chỉ trả lời một tiếng."Vậy thì tốt rồi, anh đã mua trái cây mà em thích nè." Lục Nghệ Văn cười tươi nâng giỏ trái cây lên "Anh sẽ gọt cho em."Hạ Vũ Yến xoay đầu nhìn người ông đang gọt trái cây ấy, đột nhiên nói "Anh có hối hận không? Bởi vỉ đây là đứa con của Tống Tiến Hải.""Không có gì phải hối hận cả." Lục Nghệ Văn nói "Bây giờ anh chỉ muốn em sinh đứa bé này ra một cách khoẻ mạnh là được, anh sẽ cùng em nuôi nấng nó khôn lớn."Hạ Vũ Yến nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, cô lại có chút ngơ bây giờ mỗi ngày đều qua thăm cô, dù cô có yêu cầu gì thì hắn cũng đều đáp ứng, tính cách của hắn càng giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, trở nên dịu dàng hơn hẳn, dù cô có yêu cầu vô lý như thế nào thì hắn cũng mỉm cười chấp kúc thậm chí cô cảm thấy dường như bản thân mình đang mơ thấy một giất mơ đẹp, không bao lâu nữa thì sẽ tỉnh giấc, nhưng thế giới sau khi tỉnh dậy cũng sẽ là bộ dạng như cũ, không một ai tin tưởng cô, cô vẫn luôn cô đơn một mình."Đang nghĩ gì thế?" Lục Nghệ Văn nhìn thấy bộ dạng thất thần của cô liền qua nắm lấy tay cô, hắn lập tức nhíu mày lại "Sao tay em lại lạnh thế này?"Sau đó hắn liền bắt đầu lải nhải nói những câu chuyện liên quan đến chú ý giữ ấm cho bà Vũ Yến nghe thấy những lời quan tâm của hắn, nụ cười trên khoé miệng cô nhoẻn lên, đến nỗi chính cô cũng không ý thức được.
hôn nhân trong thù hận